Bạn sẽ chẳng biết được, nếu trời hôm nay âm u, thì bạn chẳng mặc chiếc áo chống nắng, và chị ấy sẽ chẳng bắt chuyện với bạn.

Lúc chị ấy mới đi gần vào mình, mình đã nghĩ là chị í nhắc mình quần áo bị sao, nhưng chị hỏi:

— Áo chống nắng em mua ở đâu thế?.

Mình thấy lạ, mà cũng thấy ngộ ngộ, nên cũng đáp. Rồi hóa ra chị muốn hỏi chỗ mua. Hai chị em hỏi và ấp úng một hồi, mình cũng bảo:

— Nếu chị thích thì giữ liên lạc xong em chụp cho!.

Chị bảo táp vào lề xin số điện thoại:

— Đúng là đàn bà nhỉ?

— Vì em cũng thế mà.

— Một người hâm, một người nhiệt tình.

Chị nói dễ thương ghê, và mình cũng thích thú vì lâu rồi mình mới gặp một người đáng yêu thế, thích thú và để ý những điều nhỏ bé nhấp nháy trên đường đi. Con đường chán ngắt nắng gắt hàng ngày, ai cũng chỉ muốn đi nhanh cho xong, nhưng chị ấy đã break the ice một cách ngại ngùng, dễ thương, để hai chị em có cuộc nói chuyện làm quen đáng yêu nhất quả đất.

Tôi đọc số và chị nháy, tôi hí hửng tới công ty mơ máy ra, trên đường fantasy về người bạn mới này.

Mở máy, chẳng có số nào 🙁

Có lẽ chị nghe nhầm một số nào, hoặc tôi đọc không rõ rồi huhu.

Mai mình phải đi lại khung đường đó, đúng giờ đó mới được.

Trời lúc sau, râm trở lại, đóng lại một cuộc gặp thú vị.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *