Người thầy của tôi
Nhen nhóm ước mơ ra biển lớn
Bảo tôi rằng “Chúng mày bay đi”
Tôi, ánh lửa suýt tắt
Tự cho rằng mình nên thổi bùng lên
Và thoát
Khỏi thực tại đau khổ tù túng

Bốn năm sau
Một người thầy khác
Bảo “Cũng là cơ hội để xem xét lại xem mình có thực sự muốn không?”
Dù thầy dạy làm hồ sơ đi du học
Trong lòng tôi mơ hồ một điều gì đó chật hẹp
Chưa từng được thấy
Rằng tôi đang tìm kiếm điều gì
Thực sự
Thứ nào là thật, thứ nào là bên kia nhồi nhét vào đầu
Thứ nào của mình, nhặt nhạnh nó lên

Gắn vào cái đầu đầy tổn thương của chính mình
Soi mình trong gương, thấy hình phản chiếu méo mó đến lạ
Nhìn những người bạn ra đi, những người bạn trở về
Tâm thế của bạn, nhìn được đôi chút
Thêm tự tin một chút, dám nhìn thật lắng nghe
Nghe ngóng chuyện ngoài kia, hóng một chút
Một hình ảnh chắp vá, tôi ngờ rằng
Mình muốn thoát khỏi
Có thể bắt đầu ngay tại nơi này
Với những nguyên liệu tôi thu lượm được
Khâu lại
Là thứ gì đẹp đẽ
Tô màu
Lên những điều nhỏ bé
Biết rằng
Chẳng còn nhiều thời gian
Lang thang
Vô định
Đi về đâu
Kệ mình chứ :3

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *