bởi vì em là thế này
muốn mình nhỏ bé trong mắt anh, và muốn mình thật nhiều khuyết điểm trong mắt anh
xin anh đừng ngần ngại mà chỉ ra em có thể làm tốt hơn điều này, điều này
nhưng hãy nói một cách nhẹ nhàng, vỗ về và hãy thông minh hơn em, gấp thật nhiều lần
để em có thể nể phục sát đất, vì cả sự ân cần mà không phản kháng lại nổi
vì sự yêu thương và em sẽ tự sửa mình
sẽ làm cho mình đẹp hơn, vì em luôn tin em luôn có phiên bản tốt đẹp hơn đang chờ em
và em không thể làm điều đó một mình mãi, vì đường thì dài và đi mình thì chán ngán
hãy đừng vì yêu thương mà để em lười biếng trong việc chuyển mình
trừ lúc yếu quá thôi, còn lại hãy giúp em một tay, tìm được những tiềm năng ẩn dật và giúp chúng tỏa sáng qua em
vì em khao khát điều ấy
không phải em cần một người thấy em đẹp tuyệt trần
hay thấy em dịu dàng mãi
mà một người thấy cả sự lo lắng trong em
vì sợ hãi mà tỏ nên giận dữ
kiên nhẫn một chút và anh sẽ hiểu thôi
chính em sẽ hiểu thôi, và em sẽ dừng lại
không để đứa trẻ bị bỏ rơi khóc òa mọi lúc
nhưng cũng có lúc em chẳng kìm lại được, những điều bị đánh cắp trong quá khứ
là vết thương chẳng mãi khép lành, thỉnh thoảng nhói phát xíu đau
em sẽ nhận thức điều đó, và sẽ cố gắng bưng lại và chăm sóc chúng một cách kín đáo
nhưng thỉnh thoảng, em có thể kể với anh chứ?
và anh có thể quên đi ngay sau đó, em không sao với điều đó
chỉ là em muốn kể ra thôi, như một lời khẳng định lại với chính mình
rằng em đã dám kể nó ra rồi đấy, với người, chứ không phải chạy trốn hay chối bỏ mãi
chỉ vậy thôi mà, đó là cách tự cân bằng của cô gái ngốc nghếch này
can you just listen for a little bit?