Thật vừa phải
Ở mức vừa đủ, để mình thấy nhớ và ngon
Như tình đầu dang dở chẳng một lời phản hồi
Cuối hạ,
Cậu ra đi chẳng lời hứa hẹn
Tớ nào muốn tim cậu mệt mỏi
Câu nói “Chúc cậu hạnh phúc với lựa chọn của bản thân” làm tớ buồn
Cậu biết tí gì về lựa chọn của tớ chứ?
Làm ơn, tỏ ra trường thành và hiểu tớ có lẽ chưa phải là biệt tài của cậu
Cậu có thể hỏi tớ thêm lần nữa chứ?
À không, giờ cậu bận rồi
Năm xưa thì không hỏi
Giờ muộn rồi
Cũng chẳng bao giờ là sớm
Chẳng khi nào là đúng thời điểm
Vậy cậu sẽ là đúng người chứ?
Chỉ cần một yếu tố là đủ
Các sự kiện vẫn hay như thế mà
Thầy không giỏi, nhưng trò giỏi
Vẫn làm nên chuyện
Đi xa thì chưa chắc
Nên tớ đành thờ phào
Vì lãng quên lòng cậu
Thương cậu
Nhưng không thể thương tấm lòng cậu
Thay đổi quá nhanh
Bấu víu vào một mối tình lạ lẫm
Cho rằng mình kiểm soát được mọi thứ
Ở mức tốt nhất