Lời tỏ tình gượng gạo
Anh muốn hay không muốn
Chắc lời nói của anh chứ?
Suy xét lại kỹ càng
Một cô gái
Nhìn thấu hết tất cả
Sự chân thành của lời nói
Đừng quá liều lĩnh khi có ý định thử lòng cô
Chiêu trò với cô? Cố lên nhé!
Chúc anh may mắn
Gặp người hợp anh
Gặp chưa được bao giây
Buông lời ong mật
Tưởng mình thành thật
Hóa ngờ mình điêu
Vin vào tiền bạc
Tỏ mình cao quý
Tôi mà phật ý
Tiễn anh lên đường
Bởi vậy
Bao lời trôi qua
Cô cũng nhìn rõ
Bộ mặt sau đó
“Thẳng thật” dường nào
Ai đường nấy đi
Có nề lúc trước
Nghĩ mình yêu thật
Vớ vẩn không hơn
Từ ngữ đánh lừa nội tâm
Tình cảm đâu phải nồi lẩu
Ném một chút lời nói ngọt ngào thì cho là nồi lẩu tình yêu
Từ ngữ bị lạm dụng nhiều quá, còn ai cảm nhận được thực sự ý người kia là gì
Họ cần gì khi nói câu đó
Họ quý mình, hay chỉ cần một thứ tình cảm đáp lại
Tại vì con người phần lớn chẳng biết mình đang nói gì
Là chiếc máy photocopy, y hệt lại những gì đã thấy
Đã đọc, đã nghe, đã xem
Đã lượm được trong lúc gói nem
Ngồi mà nghĩ đời mình y như thế
Dấu ấn của riêng bạn, bạn còn nhớ chứ?
Thuở xưa bạn đã hồn nhiên cỡ nào
Chẳng lo toan rằng đối phương có từ chối
Cứ gửi mãi một điều gì vu vơ
Bạn thấy vui vì mình đã như vậy
Không tính toán, giống y một đứa trẻ
Là đứa trẻ, có lẽ lợi thế hơn nhiều lắm
Bạn biết mà, chỉ có điều, đã qua
Thế giới thật đảo điên
Và lòng người thì nông thật
Bạn chẳng thèm hào hứng khám phá cái mới
Vì cái mới bây giờ chẳng mới
Là những thứ cóp nhặt từ nhau
Lặp lại và vô vị
Ý nghĩa thì vẫn thế, truyền rải bao nhiêu người
Biến tướng, có những thứ thì đi quá xa
Đi khỏi sự kiểm soát của tâm trí bạn
Chạy theo
Chạy miệt mài trong vòng quay của chuột
Bạn nghĩ mình chạy cho chân lý
Ai dè bạn đang bỏ lại công lý phía sau
Chỉ cần quay đầu
Bạn thấy bình yên rồi chứ?
Tha thứ
Cho con người ngờ nghệch trước kia
Sẻ chia
Những gì bạn cho là quý giá
Đập phá
Những thứ cản trở bước bình yên
An nhiên
Giữa dòng đời đay nghiến
Tan biến
Như giọt nước giấu mình
Chùng chình
Khi bạn đày sức sống
Hoang trống
Cảm những điều tự thân