Nắng vẫn luôn tự hỏi: điểm mấu chốt để hai cặp đôi nhân vật chính trong Pride and Prejudice giúp họ có kết thúc đẹp như trong truyện là gì? Tính cách cả hai quá hòa hợp với nhau? Do định mệnh sắp đặt sẵn? Do thời thế đẩy đưa thế, hay là gì nữa nhỉ? Tại sao, tại sao và tại sao. Làm sao tái lập được trường hợp lý tưởng như thế, thiên thời địa lợi nhân hòa như thế. Mọi yếu tố đều vừa vặn, đủ đẹp, không thừa không thiếu như thế?

Bàn tay đạo diễn, Nắng cũng từng ước muốn có bàn tay như thế, để thiết lập định mệnh cho chính mình, hay mà.

Thế mà nó đã nhận ra, góc nhìn của nó về những thứ nó muốn, thực sự muốn, thay đổi xoành xoạch theo thời gian. Không hẳn là cái sau khác hẳn cái trước, mà sẽ là thêm cái này bớt cái kia một tí, rồi quên hẳn sự tồn tại của cái cũ đi, thời gian sau sau lại bất ngờ thích lại cái hồi xa xa lâu rồi chẳng nhớ.

Thật là lừa mình, thế mà bàn tay kia mà tự làm định mệnh cho, thì có thể sẽ lại không hài lòng vào phút chót.

Dù sao, quyền năng của Nắng, đến thời điểm hiện tại thì nó thấy thế đã đủ rồi, chẳng cần thêm một bàn tay phép màu nào nữa. Cuộc sống có bất ngờ, âu mới là thú zị, ha. Nắng đã từng để dành sự bất ngờ, để thêm màu cho cột sống của nó mà.

Nắng ngố, mà cũng ngố đúng lúc đấy nhể.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *