- Ê Kua, cậu mà không mở cửa và chạy ra ngoài, cậu sẽ chẳng biết ngoài kia có thứ gì thú vị và cậu có thể thử đâu
- Kệ tớ, tớ ở cái vỏ này thôi, ra ngoài chi mất công lại phải chui lại
- Lãng phí, cho tớ thời gian của cậu, hoặc cái mạng của cậu, để tớ gấp đôi trải nghiệm của tớ lên
- Có giỏi thì tới lấy đi này
- ….
Cạn hết cả lời với một con người ngốc nghếch ngang ngược, không chịu chui ra khỏi cái kén của mình mà cứ ôm khư khư một nỗi niềm gì đó. Bỏ đi.
Có một hình ảnh khung cửa sổ và tấm rèm trắng trong suốt mở ra một bầu trời nắng và lá cây, một màu vàng ấm áp dịu nhẹ, quẩn quanh bên các xúc giác của con bé.
Mở hé cửa ra, bước chân, và va phải một cánh cửa mới, tò mò, kì lạ, khác.
Ballet.
Nếu ai hỏi nó đi đâu, nó sẽ chẳng khai thật, vì nó chưa cảm thẩy mình giống người đi học ballet gì cả. Cái này nó biết là định kiến của nó với chính mình, khắt khe, nhưng nó cũng đành chịu thua cái tâm trí của nó. Nó thích vậy. Thì thế. Mỗi buổi đi học nó cảm thấy như mình được trốn cả thế giới và chui xuống cái hố thỏ, một vùng đất riêng nó. Chẳng có gì nhiều, chỉ là những bước nhảy, nhưng sự thay đổi trên bàn chân mỗi lần nhún, nó thấy hết. Và sự cố gắng giảng giải của giáo viên dạy, chú ý từng tiểu tiết để học viên không bị nản, hay không bị khó hiểu. Thỉnh thoảng là một câu đùa nhẹ nhẹ để học viên nào đang mơ màng trên mây sẽ tỉnh ra và bay lại xuống trần thế :))
Nếu không có sự theo sát và động viên vừa kịp lúc của cô, nó nghĩ mình đã không giữ được sự yêu thích lâu đến thế
Nếu chị ấy không để ý và tinh tế nhận ra những điều nhỏ nhỏ xung quanh, có lẽ con bé hay nghĩ vẩn vơ cũng sẽ không kiên trì vậy, và nhờ thế, nó đã thấy yêu thích bộ môn này mất rùi :3
P.S: Thỉnh thoảng phòng tập có mấy đoạn hội thoại như vầy:
- Sao mọi người còn ở lại chờ ai đấy? Sao chưa ai về?
- Chắc chờ nhau :)))
- Không ai dám là người đầu tiên mở cửa vì sẽ thấy tội lỗi :))))
Nó thì nghĩ có lẽ mọi người ở đây vui quá nên chẳng muốn mở cửa, tiếc rẻ cái không khí sau khi vừa tập tràn đầy năng lượng. - Im lặng, chẳng ồn ào, nhưng đầy sự vui sướng hạnh phúc! Tại sàn tập đáng yêu!