Đúng là khi mình chọn mình thì mình có tất cả
Nhu cầu của mình cũng quan trọng, đối với mình là quan trọng nhất
Người xung quanh đều muốn giúp mình
Chỉ là mình chưa rõ ràng về thứ mình thích, muốn, làm cho người ta cứ assume qua loa quýt luýt
Và thế là thiệt mình đầu tiên
Người ta cũng ở trong trận địa ma người tự vẽ ra
Và là bài test người cùng nhà
Nếu người ta vẫn không ghét bỏ
Cho người ta thời gian chấp nhận
Vẫn yêu thương mình
Thì chính là lúc Nice Gal nứt lớp vỏ trứng
Nước mắt chảy rơi
Và nhận ra giá trị của bản thân mình không hề mất đi
Mà ở trong từng thớ thịt mấu xương
Nên nó vĩnh cửu
Mong muốn bản thân mình quan trọng và bình thường như mọi nhu cầu của bất kì sinh vật nào khác
Vậy mà Nice Gal đã phủ nhận suốt bao năm qua
Lãng phí thanh xuân vào thứ được phô trương rao giảng
Thế giới vần xoay
Nice Gal miệt mài
Chạy ngã, chân mỏi và đầu gối toạc máu
Vẫn cố bám vào thứ giả dối coi khinh mình
Xem mình là công cụ
Treo mồi trước mặt về tước đi bản thể
Xóa nhòa đi dấu hiệu của tự tôn cá nhân và sâu thẳm trong tim
Bắt kẻ khờ đau khổ trong gào thét
Không ra tiếng
Số phận Nice Gal dường như đã định sẵn
Là không ngóc đầu lên được