giữa thành phố chật chội đông đúc này

em muốn sống tự do

có khó lắm không nhỉ

nếu em chọn một công cuộc tự do

công việc cũng lèo lái theo ý mình

đâu phải em muốn trốn tránh u buồn công sở

chỉ là em tin có thể không bị trói buộc bởi lè thói chấm công

chỉ là em không quen nhìn sự tị nạnh của các chị em bị nhét vào một góc

chỉ là đúng là các anh thì làm năng suất hơn phụ nữ mà

em cũng chẳng thật sự hợp nơi đây

ăn uống và tụ họp và nói chuyện và trêu cợt

em không muốn rác đầu vì những niềm không đâu

không muốn lại hai-ba năm nữa em vẫn cứ thế này

chẳng có gì thay đổi cả

và em lại đành tự huyễn hoặc bản thân rằng em chỉ còn cách này thôi

bám vào những điều người ta thích

ca tụng và giận dữ và lại ca tụng và hàm ơn và biết ơn và một vòng luẩn quẩn

và trân trọng những phút giây nhỏ bé

nhưng em chịu hết nổi rồi

em muốn sự tự do vượt ra ngoài những điều này

vượt ra ngoài và em sống cuộc đời em muốn

em muốn mình tự do

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *